Ngày 15/9, Công an xã Bàu Lâm cũng đã mời gia đình em N. và cô T. lên trụ sở công an xã để làm việc, đồng thời đưa em N. đến cơ sở y tế khám vết thương, xác định tỷ lệ thương tật (nếu có). Qua thăm khám, bác sĩ kết luận em N. bị vết thương ngoài da, vết đánh không gây thương tích nghiêm trọng. Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học mẫu 1. Nhân lúc soạn lại tủ sách cũ để sắp xếp góc học tập cho niên học mới khi bước vào lớp 8, em làm rơi ra một tấm ảnh kỉ niệm năm lớp một, chụp cùng bè bạn ngày lãnh thưởng cuối năm. BÀI VĂN KỂ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 1 NGẮN GỌN "Ngày đầu tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa, cô vừa đi vừa dỗ, mẹ vỗ về yêu thương…" Lời bài hát thiếu nhi em đã thuộc làu từ lâu đột nhiên được phát trên ti vi làm em nhớ đến kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của mình biết bao. Đó là một ngày mùa thu đẹp trời vào 2 năm trước, khi em bước vào lớp 1. Chuyện Kể Dành Cho Trẻ Mầm Non - Ngày Đầu Tiên Đi Học Ngay từ khi mới sinh ra, được đón nhận tình yêu đầu tiên của cha mẹ, mỗi bước đi và sự trưởng thành của bé đều có những dấu ấn riêng khó có thể phai mờ. Đó có thể là tiếng ru ầu ơ của mẹ, bàn tay ấm áp của cha, là tiếng bà kể chuyện,… Sở GD-ĐT Hà Nội nói về việc tổ chức bán trú ở tiểu học Học sinh trở lại trường nhưng chỉ học 1 buổi/ngày, không ăn bán trú, nhiều phụ huynh Hà Nội "kêu trời" bở hơi tai chỉ quanh quẩn đưa đón con đi học. Hôm nay 11/2, học sinh các khối từ lớp 1 đến lớp 6 thuộc . Ngày đầu tiên đi học đối với mỗi người luôn là một kỉ niệm sâu sắc khó quên. Mỗi người sẽ có ấn tượng và trải nghiệm riêng trong ngày đầu tiên này. Mời bạn đọc những bài viết hay Kể về ngày đầu tiên đi học của bạn Bạn có điểm gì giống ngày đầu tiên đi học không? Kỷ niệm ngày đầu tiên đi học Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới. Tiết trời mùa thu thật đẹp và mát mẻ chào đón chúng em đến trường sau một kỳ nghỉ hè vui vẻ và bổ ích. Tôi đã là học sinh cuối cấp nên những ngày khai trường không còn xa lạ với tôi. Nhìn những em học sinh lớp 1 bỡ ngỡ chập chững những bước đầu tiên đến trường, tôi nhớ lại ngày đầu tiên đến trường. Những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học như một thước phim quay chậm lướt qua tâm trí tôi vẫn vẹn nguyên như ngày hôm qua. Thời gian trôi qua thật nhanh! Ngay từ đêm trước ngày khai giảng, tôi đã vô cùng háo hức và hồi hộp vì biết rằng vào lớp 1 sẽ không giống như đi học mẫu giáo. Nhờ sự động viên của bố mẹ, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, mẹ gọi tôi dậy sớm hơn mọi ngày để chuẩn bị đi học. Thấy mẹ tất bật chuẩn bị bữa sáng, sửa soạn quần áo cho tôi, tôi vội làm vệ sinh cá nhân. Tôi vẫn không thể ngừng nghĩ về ngày đầu tiên đi học sẽ như thế nào. Mẹ tôi đưa tôi đến trường tiểu học Lê Quý Đôn. Tôi đã đi qua ngôi trường này nhiều lần, nhưng tôi chưa bao giờ bước chân vào đó. Cổng trường to quá, sân trường to quá, ngôi trường khang trang, hoành tráng làm em đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Tôi bất giác thấy bàn tay mẹ nắm chặt bởi một đứa trẻ lần đầu tiên đến trường để khỏi bỡ ngỡ. Thấy các bạn lớp lớn quàng khăn đỏ quanh cổ, em liền hỏi mẹ. Mẹ tôi giải thích cho tôi rằng, khi tôi học lớp 3, cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn thì cũng sẽ được vào đội và được đeo khăn quàng đỏ tươi như các anh chị. Tôi nhìn quanh, các anh chị đã quen với trường nên đang chơi rất vui vẻ. Cũng có nhiều bạn giống như tôi, đứng cạnh cha hoặc mẹ với đôi mắt mở to và nhìn xung quanh một cách lạ lùng. Mẹ xếp hàng cho tôi vào lớp rồi nhẹ nhàng buông tay. Tôi giật mình sợ hãi quay lại với mẹ, bật khóc. Thầy bước đến bên tôi, nở nụ cười rạng rỡ và trầm ngâm nói chuyện. Giọng cô ấm áp, ánh mắt cô dịu dàng làm tôi bớt sợ hãi khi phải nghiêm túc xếp hàng làm theo lời cô. Nhiều học sinh khác cũng bật khóc vì lạ trường, lạ lớp. Rất nhanh, cô giáo cho chúng tôi vào lớp và ổn định chỗ ngồi. Lúc này tôi mới có dịp quan sát kỹ quang cảnh lớp học từ chiếc bàn, chiếc bục, chiếc bảng đen và viên phấn trắng. Tôi hiểu mình đã lớn, không còn là cô bé mẫu giáo mè nheo nữa. Tôi bắt đầu vào lớp một, học chữ, học số, học toán và tập viết như chị. Tôi hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh để nghe thầy giải thích vài điều. Ngày đầu tiên đi học trôi qua thật nhanh, mẹ tôi đến đón tôi với nụ cười thật tươi trên môi. Tôi hào hứng kể cho mẹ nghe về những điều thú vị mà tôi thấy ở trường. 4 năm đã trôi qua, ngày đầu tiên của năm học này em không còn lo lắng, ngại ngùng thay vào đó là sự lo lắng, tiếc nuối năm nay là năm cuối cấp 3, em sắp phải nói lời tạm biệt mái trường này. Kỷ niệm ngày đầu tiên đi học Bài văn mẫu kể về ngày đầu tiên đi học số 02 “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành…”. Mỗi lần nghe lời bài hát ấy, lòng tôi lại sống lại những kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học. Đối với tôi, đó sẽ mãi là một kỉ niệm đẹp trong quãng đời học sinh của tôi. Từ tối hôm trước, em và mẹ đã chuẩn bị đầy đủ quần áo, cặp sách để sẵn sàng cho ngày khai trường hôm sau. Lòng tôi đan xen bao cảm xúc khó tả hồi hộp, háo hức và mong chờ. Dù đã đi ngủ từ rất sớm nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Mải suy nghĩ nên tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Đúng 6h sáng hôm sau, mẹ gọi tôi dậy làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi mặc quần áo đi học. Vì đã chuẩn bị trước nên tôi làm khá nhanh. Trường tiểu học ngay cạnh trường mẫu giáo của tôi nên con đường đến trường không quá xa lạ với tôi. Không hiểu sao hôm nay được mẹ đưa đến trường, con đường đó sao mà xúc động đến thế. Bầu trời trong xanh hơn, mây trắng bồng bềnh, chim hót ríu rít trên cành. Học sinh háo hức đến trường sau kỳ nghỉ hè dài. Tôi thấy rất nhiều sinh viên cũng bối rối như tôi. Cổng trường tiểu học hiện ra trước mặt. Hai cánh cổng lớn mở rộng như đón chúng tôi vào. Hai hàng cây cao cho bóng mát trông thật đẹp mắt. Bảng tên Trường Tiểu học Nguyễn Du được treo nổi bật trên cổng. Lúc đó tôi không biết đọc tên trường, nhưng mẹ tôi đã nói với tôi. Đỗ xe xong, mẹ dắt tay tôi đi học. Dù có mẹ ở bên nhưng tôi vẫn hồi hộp và lo lắng. Bước vào sân trường, tôi không thể chớp mắt trước khung cảnh hiện ra trước mắt. Ngôi trường khang trang, kiên cố, sân trường rộng có cột cờ tung bay, các phòng học khang trang, bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn. Tất cả đều rất mới mẻ đối với một đứa trẻ vừa bước ra khỏi trường mẫu giáo. Khi tôi bước vào hàng chờ học sinh lớp 1A, bàn tay mẹ tôi bỗng lỏng lẻo rồi buông lơi. Tôi sợ hãi nắm chặt áo mẹ không chịu buông ra rồi rơi nước mắt. Thấy vậy, mẹ nhẹ nhàng động viên, khuyên tôi vào lớp 1 cần mạnh dạn hơn. Cô chủ nhiệm lại dắt tôi vào lớp, tôi vẫn ngoái lại nhìn mẹ không rời. Bước vào lớp, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước lớp học rộng và đẹp. Bàn ghế được kê ngay ngắn, xếp thành 2 hàng. Bảng đen lớn có kẻ sẵn. Thì ra đây là bảng đen phấn trắng tôi vẫn nghe trong lời bài hát. Đó là cách lớp học đầu tiên của chúng tôi bắt đầu. Giọng giảng trong trẻo, ngọt ngào, thỉnh thoảng cô còn thêu dệt nên những câu chuyện thú vị để lôi cuốn chúng em vào bài học. Cuối buổi học, em và anh quen nhau thật tuyệt vời làm sao. Khi tôi bước xuống sân trường, mẹ tôi đã đợi ở đó để đưa tôi về nhà. Tôi hào hứng kể cho mẹ nghe về những điều thú vị ở lớp học mà tôi được trải nghiệm ngày hôm nay. Mẹ cười rất vui và rất vui khi thấy con hòa nhập được với bạn bè trong môi trường lớp 1 nhanh như vậy. Đó là cách tôi kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Biết bao cảm xúc lẫn lộn khiến tôi nhớ mãi không quên. Bài văn mẫu kể về ngày đầu tiên đi học số 03 Trong cuộc đời mỗi học sinh luôn có những kỷ niệm đẹp, những kỉ niệm đáng nhớ. Và trong số đó không thể không kể đến ngày đầu tiên đi học. Những ngày tựu trường sau này không còn mới mẻ như ngày tôi vào lớp 1, nhưng những kỉ niệm ấy vẫn còn nguyên vẹn như ngày hôm qua. Tôi còn nhớ như in, để chuẩn bị cho ngày khai giảng, tôi cùng mẹ đi chọn cặp, bút, quần áo mới… Đêm trước ngày khai giảng, tôi háo hức đến trằn trọc không ngủ được. Bố cũng nhẹ nhàng động viên tôi Con đã vào lớp 1 rồi, con càng phải nghe lời bố mẹ và tự giác hơn trong công việc nhé! Tôi tự tin trả lời bố Đúng! Sáng hôm sau, thay vì thức dậy mẹ phải giúp tôi mặc quần áo, tắm rửa sạch sẽ như những ngày còn học mẫu giáo thì tôi đã nhanh chóng chuẩn bị tinh thần. Ăn sáng xong, mẹ chở tôi đến trường. Tiết trời mùa thu thật mát mẻ và đẹp đẽ. Bầu trời cao trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh nhẹ nhàng. Hai hàng phi lao bên đường như reo vui, cổ vũ em trong ngày đầu tiên đến trường. Con đã cùng mẹ đi trên con đường này biết bao lần, nhưng hôm nay thật khác lạ và thú vị, vì hôm nay con bắt đầu vào lớp 1. Nhưng sự phấn khích của tôi xen lẫn với sự lo lắng và hồi hộp. Tôi tin chắc rằng bất kỳ đứa trẻ nào lần đầu tiên đến trường cũng có những cảm xúc lẫn lộn như tôi và thật khó để diễn tả thành lời. Tôi nhìn quanh, cũng có nhiều bạn cũng được bố mẹ đưa đến trường như tôi, có bạn bắt đầu khóc. Thấy bạn khóc, theo phản xạ tôi cũng rơi nước mắt theo. May mắn thay, bàn tay mẹ vẫn nắm tay tôi và dắt tôi đến trường. Chà! Ngôi trường thật đẹp và thật to. Sân trường rộng, trên đó các anh chị chơi rất nhiều trò chơi khác nhau từ nhảy dây, bắn bi, đá cầu… Ngôi trường 3 tầng sơn màu vàng khang trang, uy nghi khác hẳn ngôi trường mẫu giáo của em. Mẹ chợt cúi xuống nói với tôi Bây giờ em phải lên lớp một mình, tan học anh sẽ đến đón em. Nghe mẹ nói vậy, tôi chợt muốn khóc, nhưng nghĩ lại lời hứa và lời động viên của bố, tôi khẽ gật đầu. Mẹ xoa đầu tôi khen tôi ngoan. Theo lời thầy, tôi cùng các bạn đến lớp. Mình thấy rất tự hào vì dù lo lắng nhưng mình không khóc như nhiều bạn. Ngày đầu tiên chúng tôi không học quá nhiều, chủ yếu là giáo viên cho chúng tôi biết. Nó cũng giúp tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn. Tôi cũng đã có rất nhiều bạn mới vào ngày đầu tiên đó. Chỉ một lúc sau, mọi người dường như đã quên đi nỗi sợ hãi ban đầu, vui vẻ, hào hứng theo dõi những câu chuyện, bài giảng của cô. Giờ học kết thúc bất cứ lúc nào một cách nhanh chóng. Như đã hứa, mẹ đang đợi tôi ở sân trường. Tôi hào hứng kể cho mẹ nghe những điều thú vị ngày hôm nay. Ngày đầu tiên đi học sẽ mãi là những kỉ niệm đẹp để em lưu giữ trong tim. Khi lớn lên em sẽ nhớ mãi ngôi trường tiểu học thân yêu này. Sau đây là một số bài văn mẫu Kể về ngày đầu tiên đi học của bạn . Hy vọng các bạn làm tốt! 1. Dàn ý khái quát kể về ngày đầu tiên đi học a. Mở bài Giới thiệu vấn đề định kể Ngày đầu tiên đi học. b. Thân bài - Tâm trạng của em khi chuẩn bị đến trường + Soạn sửa sách vở, quần áo tươm tất chu đáo đợi ngày được đến trường. + Vui vẻ, háo hức vì sắp được gặp lại bạn bè, thầy cô. + Suy tư, băn khoăn không biết trong những tháng qua các bạn đã làm gì và thay đổi như thế nào. - Kể về ngày đến trường + Sáng hôm đó dậy sớm để ăn uống và chuẩn bị đến trường. + Ngạc nhiên trước sự thay đổi của mọi người và cảnh vật các bạn ai cũng vui tươi và trông lớn hơn hẳn sau một mùa hè. Cây phượng đã rụng hết những bông hoa đỏ của đợt chớm hè… + Lớp học thơm tho mùi của bàn ghế mới, sách vở mới và những bộ quần áo mới. + Cô giáo luôn tươi cười và tận tình giảng dạy. -> Ngày đầu tiên đi học thật vui tươi, hứng khởi. c. Kết bài Nêu cảm xúc về ngày đầu tiên đi học. 2. Dàn ý chi tiết kể về ngày đầu tiên đi học a. Mở bài Dẫn dắt vào đề tài văn tự sự kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. b. Thân bài - Kỉ niệm của em trước khi bước vào buổi học đầu tiên + Trước ngày đi học, tôi được mẹ mua quần áo mới, tập sách mới. Lòng nôn nao không ngủ được. + Trằn trọc, rồi lại ngồi dậy mân mê chiếc cặp mới và những quyển tập còn thơm mùi giấy. + Sáng, tôi dậy thật sớm, thay bộ đồng phục mới tinh mẹ mua từ mấy hôm trước. Trong lòng bồi hồi khó tả. - Kỉ niệm của em trên đường đến trường + Chỉnh tề trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh, đội nón lúp xúp đi bên cạnh mẹ. + Bầu trời buổi sớm mai trong xanh, cao vòi vọi, vài tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài chú chim chuyền cành hót líu lo. + Xe cộ đông đúc, bóp còi inh ỏi. + Hàng quán hai bên đường đã dọn ra, buôn bán nhộn nhịp. - Có nhiều anh chị học sinh với khăn quàng đỏ trên vai, tươi cười đi đến trường. + Hôm ấy là ngày tổng khai giảng năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường thật đông. + Tôi trông thấy vài anh chị trong xóm, các bạn học mẫu giáo chung cũng được ba mẹ đưa đến trường. + Cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ. + Lòng tôi hồi hộp pha lẫn cảm giác e ngại rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học. - Kỉ niệm của em khi em vào sân trường + Ngôi trường bề thế, khang trang hơn trường mẫu giáo nhiều. + Trước cổng trường được treo một tấm băng rôn màu đỏ có dòng chữ mà tôi lẩm nhẩm đánh vần được “Chào mừng năm học mới”. + Sân trường thật nhộn nhịp với cờ hoa, học sinh, phụ huynh, giáo viên,…trông ai cũng tươi vui rạng rỡ, áo quần tươm tất. + Các anh chị lớp lớn vui mừng tíu tít trò chuyện với nhau sau ba tháng hè mới gặp lại. + Tôi quan sát thấy nhiều bạn có lẽ cũng là học sinh mới vào lớp một như tôi bởi cái vẻ rụt rè, nhiều bạn còn bíu chặt lấy tay mẹ và khóc nức nở làm mắt tôi cũng rơm rớm theo. + Một hồi trống vang lên, theo hướng dẫn của một thầy giáo các anh chị nhanh chóng xếp hàng vào lớp. Chỉ có lũ học trò lớp một bọn tôi là bối rối không biết phải làm gì. + Chúng tôi được các cô giáo chủ nhiệm đọc tên điểm danh, có nhiều bạn được gọi tên nhưng lại sợ sệt im lặng không đáp lời cô đến nỗi phụ huynh phải lên tiếng đáp thay. Khi nghe gọi đến tên tôi, tôi giật mình. Tim đập nhanh. Trán rịn mồ hôi. Dù đã đi học mẫu giáo rồi nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy hồi hộp, lo sợ thế nào ấy. Khi buông tay mẹ để bước vào hàng tôi có cảm giác bơ vơ lạc lõng. Vậy là tôi đã bước vào một thế giới khác Rộng lớn và đầy màu sắc hơn. Nhiều bạn òa lên khóc nức nở bám lấy mẹ không chịu xếp hàng, cô giáo phải dỗ dành. Các bạn khác cũng khóc theo. + Thầy hiệu trưởng bước lên bục đọc lời khai giảng năm học mới. + Sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi ngoái lại tìm mẹ, chân ngập ngừng không muốn bước. Mẹ phải dỗ dành an ủi. - Kỉ niệm của em khi vào lớp học + Ngồi vào chỗ, đón nhận giờ học đầu tiên ấn tượng sâu đậm về tâm trạng vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt, hồi hộp, gần gũi và tự tin,.... + Mùi vôi mới, bàn ghế sạch sẽ… + Quan sát khung cảnh lớp học Các bạn ai cũng ngồi ngay ngắn, háo hức đón giờ học đầu tiên. c. Kết bài Kỉ niệm về buổi đầu đi học sẽ là kí ức đáng nhớ nhất trong mỗi tuổi thơ chúng ta. 3. Viết bài văn kể về ngày đầu tiên đi học Đầu năm nay, dịch bệnh Covid diễn biến phức tạp nên chủ yếu thời gian chúng em được các thầy cô dạy học online và không phải đến trường. Thật may mắn rằng Việt Nam đã kiểm soát được dịch và cuộc sống trở lại như bình thường. Chính vì thế, việc quay lại trường trong ngày đầu tiên của năm học mới đối với chúng em vô cùng ý nghĩa. Hơn nửa năm chỉ học ở nhà không được gặp thầy cô và bạn bè khiến em vô cùng buồn chán. Khi nhận được tin mùa thu này chúng em được quay lại trường học em đã rất vui mừng. Em cùng bố mẹ đi hiệu sách sắm sửa sách vở cẩn thận, chu đáo. Từng quyển sách, quyển vở được em bao bọc và dán nhãn thật đẹp đẽ. Em hồi hộp đếm từng ngày được gặp lại bạn bè và mái trường thân yêu. Đó là một buổi sáng đầu tháng 9. Sau một đêm mưa, trời Sài Gòn nắng ấm dìu dịu. Mẹ gọi em dậy sớm, mặc vào cho em một chiếc áo trắng tinh cổ lá sen và chiếc váy màu xanh nước biển mà mẹ đã ủi kĩ đêm qua. Mẹ bảo em quay đi quay lại mấy vòng, em lúng túng làm theo lời mẹ với nỗi hồi hộp. Rồi mẹ ôm em vào lòng và bảo Con gái mẹ giờ đã lớn rồi, năm nay con không mặc áo đầm bông đi nhà trẻ nữa, con đến trường này học lớp một. Cô giáo sẽ thay mẹ dạy con những điều mới, điều hay con phải ngoan ngoãn nhé! Đi đường, em lo lắng tự nhủ Không biết cô giáo có khó lắm không nhỉ? Sao mà cuốn sách "Tiếng Việt" mẹ mua nhiều chữ đến thế? Mình có học hết và nhớ hết không nhỉ? Còn cuốn sách Toán và bao nhiêu cuốn sách nữa, sao mà nó dày cộm, không như các cuốn sách tô màu của nhà trẻ!… Hai bên đường, người và xe chạy ngược xuôi, nườm nượp, em ngồi sau xe của mẹ, nghe loáng thoáng tiếng mẹ dặn dò Con vào trường, phải lễ phép chào các thầy, các cô con nhé, tìm xem lớp một C ở đâu, thì đứng vào xếp hàng, nếu bạn nào chen lấn thì con cứ tạm nhường nhịn bạn; nếu bạn nào bắt nạt con, phải nói khéo, nếu bạn vô lí cố tình gây chuyện thì con phải mách cô giáo, đừng gây gổ với các bạn con nhé!… Trong sân trường, người đông như hội. Các bạn trai tỏ ra mạnh dạn hơn. Các bạn gái ngại ngùng quấn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường ba tầng rộng lớn, em cảm thấy mình nhỏ bé làm sao! Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông người. Tuy đã rất cố gắng nhưng tim em vẫn đập thình thịch pha lẫn cảm xúc rất khó tả. Kia là "Ngôi trường". Một khoảng sân không tường rào, thênh thang gió, lô xô đủ thứ cây ăn quả chín mọng mà đứa con nít nào cũng phải thèm. Một phòng học bé xíu ngói đỏ tường rêu mốc núp dưới tầng lá xanh. Một lũ nhóc lít nhít cùng tuổi nó đang nô đùa ầm ĩ trên bậc thềm đất nện. Bỗng, mẹ đẩy nhẹ con bé về phía cô. Đến bây giờ nó mới ngắm cô thật kĩ. Cô đã lớn tuổi, mái tóc dài hoa râm và đôi mắt thật hiền. Khom người, cô chìa tay về phía nó. Phải là người khác thì con bé đã quay đi, giấu mặt sau lưng mẹ mếu máo sợ. Nhưng sao ở gần cô nó lại thấy thật ấm áp thương thương. Lạ ghê! Khẽ đặt nắm tay bé xíu vào bàn tay cô, con bé cúi đầu bi bô "Con chào cô ạ!". Một hồi trống vang lên giòn giã. Lễ khai giảng sắp bắt đầu. Các anh chị học sinh lớp lớn khăn quàng đỏ thắm trên vai đã xếp hàng ngay ngắn. Phụ huynh trao con cho các thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một. Đây đó nổi lên tiếng khóc thút thít, tiếng gọi mẹ nho nhỏ. Em không khóc nhưng nước mắt cũng rơm rớm quanh mi. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên trong lòng. Em bịn rịn rời tay mẹ, cùng các bạn xếp hàng theo lớp. Giờ học đầu tiên cô không cho nó tập tô chữ như chị Hai kể. Cô giáo dặn dò đủ điều, từ chuyện chỗ ngồi đến việc bao vở, cầm bút. Chuyện gì cô cũng hướng dẫn kĩ. Nhưng nó đâu có nhớ gì đâu. Mà nhớ làm chi cho mệt, thế nào trưa nay đón, mẹ cũng hỏi cô rồi chuẩn bị tươm tất cho nó cả thôi. Nhưng cô đột ngột chuyển giọng làm nó chú ý, trước khi là học sinh các con phải nhớ "Tiên học lễ, hậu học văn", con bé khoanh tay ngay ngắn trên tập vở, mắt xoe tròn lắng nghe bài giảng đầu đời! Bây giờ nó cũng đang đi học như ai, cũng đường hoàng ngồi trong lớp học, cũng được nghe lời cô giáo giảng để… để… À, đúng rồi! Để "mở mang tri thức" y như lời ba nói tối qua. Ngày đầu tiên đi học là như thế đó. Tôi hứa với lòng mình sẽ luôn học thật giỏi không phụ lòng cô và cha mẹ của mình. Tôi cùng sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm đẹp này. Thật khó để kể được hết những cảm xúc của tôi trong ngày đi học đầu tiên, khó để nói thành lời hay viết thành văn nhưng dù trải qua bao thời gian tôi vẫn ghi sâu và nhớ về những kỉ niệm đó. “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường... Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn Hôm nay tôi đi học.” Trích đoạn trên hẳn đã quen thuộc với nhiều người. Một trong những ấn tượng để lại nhiều cảm xúc nhất đối với mỗi chúng ta chính là ngày đầu tiên đi học. Ngày đầu tiên đi học giống như chim non tung cánh tập bay, rời khỏi vòng tay bố mẹ để tiếp xúc với trường lớp, thầy cô, bạn bè và một môi trường hoàn toàn khác mà ai cũng phải trải qua để trưởng thành. Để kể lại được ngày đầu tiên đi học, các em cần phải hồi tưởng lại những cảm xúc và quang cảnh của ngày hôm đó. Các em nên kể theo trình tự thời gian từ tối hôm trước đến khi ngủ dậy, chuẩn bị đồ đạc và đến trường ra sao? Gặp gỡ những ai, những hoạt động và cảm nhận của bản thân về ngày đầu tiên đi học ấy. Dưới đây là hai bài văn ngắn chúng tôi gửi đến các em để tham khảo, mong là sẽ giúp cho các em nắm được cách làm dạng bài này. BÀI VĂN KỂ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 1 NGẮN GỌN“Ngày đầu tiên đi học, em mắt ướt nhạt nhòa, cô vừa đi vừa dỗ, mẹ vỗ về yêu thương...” Lời bài hát thiếu nhi em đã thuộc làu từ lâu đột nhiên được phát trên ti vi làm em nhớ đến kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của mình biết bao. Đó là một ngày mùa thu đẹp trời vào 2 năm trước, khi em bước vào lớp 1. Bầu trời cao vời vợi, trong vắt không một gợn mây. Những cơn gió nhè nhẹ thổi làm lá khô xào xạc trên mặt đường. Em được mẹ gọi dậy vào buổi sáng để chuẩn bị đi học lớp 1. Mặc dù tối qua đã được ba mẹ dặn dò kĩ lưỡng, em vẫn cảm thấy sờ sợ và không muốn lên xe. Cuối cùng, sau những lời trấn an dịu dàng của mẹ, em đã lên xe để mẹ chở đến trường tiểu học Ngô Quyền. Có rất nhiều bạn cũng tầm tuổi em đứng ở cổng, thấy nhiều bạn níu áo mẹ khóc lóc làm em cũng sụt sịt theo. Thế rồi trống trường “tùng tùng tùng” vang lên, mẹ dắt tay em đến lớp theo danh sách dán ở cổng trường để xếp hàng. Xung quanh toàn người không quen biết làm em ngại ngùng lúng túng chỉ muốn nép vào mẹ. Nhưng tất cả phụ huynh đều phải ra về, sau đó là tiếng thầy hiệu trưởng trầm ấm đọc các nội quy và dặn dò. Cuối cùng, em và các bạn được cô giáo dẫn vào lớp, sắp xếp chỗ ngồi để bắt đầu buổi học đầu tiên. Bàn ghế còn thơm tho mùi gỗ mới làm em như được trấn an tâm lý hơn, trong buổi học đó em đã mạnh dạn phát biểu mấy lần và được cô khen nữa. Ngày đầu tiên đi học của em như thế đó. Bây giờ đã quen thuộc với trường lớp, thầy cô và bạn bè nên em không còn bỡ ngỡ nữa. Đó là ngày đặc biệt mà em luôn nhớ mãi. BÀI VĂN KỂ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC MẪU GIÁOTừ bé đến lớn có rất nhiều sự kiện đặc biệt xảy ra đối với em, như ngày em tập nói, biết bước đi, tập đọc chữ, đi xe đạp,... Thế nhưng để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong lòng em vẫn là ngày đầu tiên đi học. Ngày đầu tiên đi học của em không phải ngày vào lớp 1 mà là ngày vào mẫu giáo Hoa Sen. Khi đó em vừa tròn 4 tuổi và được vào thẳng lớp chồi 1. Em vẫn còn nhớ, ngày hôm đó em xúng xính trong bộ đồng phục áo thun trắng viền đỏ và chiếc quần đùi đỏ xinh xắn của trường mẫu giáo. Tối hôm trước em đã cùng mẹ chuẩn bị đầy đủ vật dụng cần thiết, từ sữa, khăn mặt, dây chun buộc tóc, quần áo dự phòng, mũ, đến bút chì và tập vở. Sáng hôm sau, ba chở em đến trường và có cô giáo đợi ở cổng dẫn vào. Ngày đầu thật bỡ ngỡ làm sao! Trong lớp học nhỏ được trang trí đầy nhân vật hoạt hình ngộ nghĩnh, có hơn 20 bạn đang ngồi trên những chiếc ghế nhỏ xếp thành hình vòng tròn. Cô dắt em ngồi vào một chiếc ghế và giới thiệu với các bạn. Chỉ một thoáng, em đã có thể cùng chơi đùa với cả lớp mà không có chút e dè nào. Đến giữa buổi, nhà ăn chuẩn bị cho mỗi bạn một chén đông sương nhỏ, cô lại đẩy bàn thành một vòng hình vuông để các bạn tự xúc phần ăn của mình. Buổi trưa, cả lớp ăn xong sẽ trải nệm gối để đi đang xem Kể lại ngày đầu tiên đi học lớp 1Lần đầu tiên em được gặp nhiều bạn như thế. Mặc dù lâu rồi nhưng em vẫn nhớ từng người bạn đã học cùng năm đó. Ngày đầu tiên đi học để lại cho em nhiều kỉ niệm đẹp và sẽ là dấu mốc đặc biệt trong đời em. Chủ đề kể lại ngày đầu tiên đi học Hướng dẫn làm bài văn kể về ngày đầu tiên đi học, vào học lớp 1, ngày đầu tiên đến trường, bài văn mẫu kể chuyện chủ đề ngày đầu tiên đi học ngắn hay lớp 6Các bài viết về chủ đề kể về ngày đầu tiên đi học được quan tâm Kể về ngày đầu tiên đi học bằng tiếng AnhDàn ý kể về ngày đầu tiên đi học lớp 6“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường. Em vừa đi vừa khóc,mẹ dỗ dành yêu thương. Ngày đầu tiên đi học, em nước mắt nhạt nhoà. Cô vỗ về an ủi, chao ôi! Sao thiết tha”. Lời bài hát “Ngày đầu tiên đi học” cứ vang vọng mãi trong những ngày mùa thu khai trường. Cuộc đời mỗi người đều đã trải qua những kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng có lẽ kỉ niệm về ngày đầu tiên cắp sách đến trường sẽ là một mảnh kí ức không thể phai, để rồi mỗi khi nhớ lại lại phải bật cười vì đã khóc ngây ngô đòi mẹ cha, vì đã lo lắng, hồi hộp sợ hãi khi lần đầu tiếp xúc môi trường mới. Những kỉ niệm ấy bất chợt ùa về khi chúng ta làm bài văn kể lại ngày đầu tiên đi học lớp 6. Khi làm bài văn này, chúng ta có thể kể lại tâm trạng buổi tối trước hôm đi học, rồi tâm trạng buổi sáng hôm sau. Có thể miêu tả ngoại cảnh như thiên nhiên, khung cảnh sân trường. Đan xen kể lại kỉ niệm nhận lớp, gặp thầy cô, bạn bè mới như thế nào. Dưới đây là hai bài văn mẫu kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Nhưng các bạn hãy nhớ chỉ tham khảo thôi nhé. Vì bài văn do chính tay mình viết chắc chắn sẽ chân thực và cuốn hút người đọc hơn. Chúc các bạn thành mấy năm trôi qua, một khoảng thời gian không quá dài nhưng đủ để lưu giữ những khoảnh khắc, những phút giây, những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò. Giờ đây đã khôn lớn trưởng thành nhưng cái ngày đầu tiên đi học vào lớp 6 vẫn để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai đầu tiên đi học để lại rất nhiều cảm xúc cho các bạn học sinhĐã trải qua nhiều mùa tựu trường những ngày đầu tiên đi học hồi lớp 6 em vẫn nhớ như in. Có lẽ bởi đó là thời điểm em được đến với một môi trường mới, dù bỡ ngỡ nhưng lại có thầy cô, bạn bè thân ấy, trước ngày khai trường, em chuẩn bị đầy đủ các thứ cho ngày mai. Nào là bộ quần áo đồng phục mới trắng tinh, chiếc khăn quàng đỏ thắm, cặp và sách vở… Một cảm giác chộn rộn, hồi hộp đến lạ thường. Em lên giường ngủ từ rất sớm nhưng trằn trọc mãi mà không ngủ được, trong tâm trí giờ đây là hình ảnh ngôi trường mới khang trang, sạch đẹp; rồi lo nghĩ rằng ngày mai ra sao?Sáng hôm sau, mẹ gọi em dậy sớm hơn mọi ngày. Em mặc quần áo, buộc tóc gọn gàng và cùng mẹ đến trường. Trước khi đến trường, cả nhà em cùng ngồi chụp tấm hình kỉ niệm “ngày đầu tiên đi học”. Mẹ dắt tay em đến trường với tất cả niềm vui và ngập tràn háo hức. Con đường quen thuộc hôm nay bỗng trở nên lạ lẫm. Con đường làng dường như dài và rộng hơn, cây cối hai bên đường xanh ngát và chim chóc như đang cất lên bản hòa ca nắng mấy chốc, tôi và các bạn cùng trang lứa đã đứng trước cổng trường rất to, màu vàng, gồm một cổng chính và hai cổng phụ. Mẹ dắt em vào trường, trong lòng xiết bao hồi hộp, lo lắng. Đặt chân vào sân, em thấy sân trường thật rộng, từng dãy nhà khang trang. Trên sân có rất nhiều cây bóng mát, cây cổ thụ. Đâu đây còn vương vấn lại một vài bông phượng đỏ. Trên cành cây, chim chóc cất cao giọng như đang chào đón chúng em đến trống trường vang lên, mẹ buông tay tôi ra. Ban đầu tôi cảm thấy lo sợ, mắt rơm rớm nước mắt, cố víu lấy áo mẹ thì mẹ cất giọng dịu dàngCon gái mẹ mạnh mẽ lắm cơ mà, không có mẹ thì con vẫn có các cô giáo hiền, các bạn tốt bụng bắt đầu những bước đi không có mẹ. Đang đứng ngơ ngác giữa sân thì một cô giáo trẻ, tươi cười nóiCon có phải Vân Anh không?Dạ vâng thì cô trò mình cùng vào lớp nhé?Bước lên phòng học, tôi và các bạn rất ngạc nhiên vì phòng học quá đẹp. Phòng sơn màu vàng nhạt để tạo cảm giác thư thái, thoải mái; từng bộ bàn ghế được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Em bắt đầu làm quen với các bạn xung quanh. Tuy đến từ các trường khác nhau nhưng mọi người đều nhanh chóng hòa đồng, trò chuyện vui em bước vào bài học đầu tiên. Cô giảng bài rất hay, giọng cô lúc trầm, lúc bổng, trong trẻo và ngọt ngào đã đưa chúng em vào từng bài học thú vị, đến với chân trời tri say sưa nghe giảng thì tiếng trống hết giờ vang lên, cả lớp đứng dậy chào cô giáo. Em chạy nhanh ra cổng, ôm lấy mẹ. Trên đường về, em kể cho mẹ biết bao chuyện về ngày đầu tiên đi học. Mẹ chỉ cười và bảoCon gái mẹ đã khôn lớn thật mấy năm qua, kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học luôn ghi dấu trong tim tôi. Nhớ lắm kỉ niệm tuổi học trò!Vân Anh – VĂN MẪU SỐ 2 KỂ LẠI NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC LỚP 6 HAY NHẤTNăm nay em đã lên lớp Sáu, đã sáu lần bước qua cái ngày đầu nhập học. Tuy vậy, ngày đầu tiên vào lớp Một vẫn để lại trong kí ức em ấn tượng sâu đậm nhất. Mỗi khi nhắc tới, những hình ảnh đẹp đẽ ấy dường như lại hiện lên nguyên vẹn trước mắt tối trước ngày lễ trọng đại ấy, em và mẹ đã cùng nhau sửa soạn đồ đạc. Nào là cặp sách, hộp bút, quần áo đồng phục. Em cứ lo lắng, bồn chồn không yên đến nỗi lúc đi ngủ mà đầu óc em cứ nghĩ vẩn vơ, không tài nào nhắm mắt ngủ được. Mẹ đành phải sang an ủi em và kể cho em nghe về ngày đầu tiên đi học của mẹ. Mẹ bảo rằng hồi đó mẹ cũng lo lắng như em vậy. Trong đầu mẹ hiện lên hàng tá các câu hỏi “Các bạn có thân thiện không?”, “Cô giáo có hiền không?”, “Liệu mình có làm tốt ở trường không?”. Đến bây giờ nghĩ lại mẹ vẫn thấy buồn cười vì những câu hỏi ngây ngô của mình. Mẹ còn kể, ngày xưa đời sống khó khăn, các trường học không có đồng phục như bây giờ. Đi nhập học mà có chiếc áo trắng, quần dài với đôi dép đã là sang lắm rồi. Đồ dùng học tập cũng toàn dùng lại từ những người đi trước. Ấy vậy mà ai cũng phấn đấu học hành thật tốt để không phụ công ơn dưỡng dục của cha mẹ, thầy cô. Nghe mẹ kể, em thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ, em thấy mình đang lạc vào cõi thần tiên, có ông Tiên, ông Bụt, cô Tấm, nàng Lọ Lem trong những câu chuyện mẹ thường hay hôm sau, em dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, mẹ chở em tới trường. Em vẫn còn nhớ rõ hôm đó là một ngày mùa thu đẹp trời. Khung cảnh ấy giống hệt như khung cảnh mà nhà văn Thanh Tịnh đã miêu tả “Cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không còn những đám mây bàng bạc… “. Nắng tinh khôi, nhảy nhót trên những vòm lá xanh còn ướt đẫm sương đêm. Gió heo mây hây hẩy thổi làm tâm hồn cũng bớt xáo động. Vài chú chim chuyền cành, hót líu lo như muốn nói “Các bạn học sinh đã nhập học rồi đấy”. Hai bên đường, các anh chị lớn đang đi bộ đến trường. Tiếng cười nói vui vẻ phá vỡ bầu không gian yên tĩnh trước đó. Con đường này tuy đã đi lại nhiều lần, nhưng lần này em lại thấy lạ. Cảnh vật xung quanh có sự đổi thay bởi em cũng đã thay đổi, đã là cậu học trò sắp bước vào lớp Một, sắp được đến cánh cổng của vô vàn tri thức mà trước giờ em chưa từng được tiếp xúc trường Tiểu học Nguyễn Trãi chỉ cách nhà em hai cây số, nên chỉ mất tầm 15 phút đi xe là em đã đến trường. Sân trường đông vui nhộn nhịp. Các bạn nam tỏ ra mạnh dạn. Các bạn nữ ngại ngùng quẩn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Họ như con chim nhìn quãng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng, e sợ. Họ ao ước được như các anh chị lớn, đã biết lớp, biết trường, biết thầy cô bè bạn để khỏi ngập ngừng lo sợ trong cảnh lạ. Em cũng thế. Nhìn ngôi trường đồ sộ, em cảm thấy mình mới nhỏ bé làm sao. Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông chào cờ đầu tiên trong đời thật long trọng và trang nghiêm. Tiếng trống trường giòn giã thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ Quốc tung bay trong gió. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên trong lòng. Sau buổi chào cờ, em cùng các bạn xếp hàng vào lớp. Buổi học đầu tiên không học chương trình mới mà cô giáo để dành thời gian giao lưu và làm quen. Cô giáo của em rất hiền và xinh đẹp, các bạn cũng rất thân thiện. Em cũng nhanh chóng làm quen được với các bạn. Điều đó làm em cảm thấy rất vui mừng và thoải mái. Khi về nhà, em kể chuyện ở lớp cho mẹ em. Mẹ ôm em vào lòng, xoa đầu rồi nói “Con mẹ đã lớn thật rồi”.Xem thêm Bài Văn Mẫu Chi Tiết Phân Tích Bài Thơ Tổ Quốc Nhìn Từ Biển Đọc HiểuCon người ai rồi cũng sẽ trưởng thành, cũng sẽ trải qua những ngày tháng đáng nhớ. Nhưng có lẽ, dù thời gian có trôi đi như thế nào thì kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học vẫn là một mảnh kí ức không thể phai trong tim mỗi người. Ngày đầu tiên đi học đối với mỗi người luôn là kỉ niệm sâu sắc và khó phai mờ. Mỗi người sẽ có ấn tượng riêng, trải nghiệm riêng về ngày đầu tiên này. Các em hãy đọc những bài văn hay kể về ngày đầu tiên đi học của các bạn xem có điểm nào giống với ngày đầu tiên đi học của mình không đang xem Kể về ngày đầu tiên đi học lớp 1Kỷ niệm ngày đầu tiên đi học“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương…”. Mỗi lần nghe lời bài hát ấy vang lên, trong lòng em sống lại những kỷ niệm về ngày đầu tiên tới trường. Đối với em, đó mãi mãi là kỉ niệm đẹp tuổi học hôm trước, em đã cùng mẹ chuẩn bị đầy đủ trang phục và cặp sách để sẵn sàng cho ngày học hôm sau. Lòng em đan xen nhiều cảm xúc vô cùng khó tả vừa có sự âu lo vừa có sự háo hức và chờ đợi. Mặc dù em đi ngủ rất sớm nhưng em nằm mãi không chìm vào giấc ngủ được. Mải suy nghĩ miên man em thiếp đi lúc nào không hay. Đúng 6 giờ sáng hôm sau, mẹ gọi em dậy làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng và mặc quần áo tới trường. Do đã có sự chuẩn bị từ trước nên em thực hiện khá trường tiểu học ngay cạnh trường mẫu giáo của em nên con đường đến trường đối với em chẳng quá xa lạ. Không hiểu hôm nay, mẹ đưa em tới trường, con đường ấy lại nhiều cảm xúc đến thế. Trời trong xanh hơn, mây trắng trôi bồng bềnh, những chú chim hót líu lo trên cành cây. Học sinh nô nức đến trường sau một kỳ nghỉ hè dài. Em nhìn thấy rất nhiều bạn học sinh cũng bỡ ngỡ như em trường tiểu học đã hiện ra trước mặt em. Hai cánh cổng lớn đang mở rộng như chào đón chúng em bước vào. Hai hàng cây cao lớn cho bóng mát trông thật đẹp. Bảng tên trường Tiểu học Nguyễn Du treo nổi bật trên cổng. Em lúc đó đâu có biết đọc tên trường, nhưng mẹ đã chỉ cho em khi gửi xe, mẹ dắt tay em đi vào trường. Mặc dù có mẹ đi bên cạnh nhưng em vẫn hồi hộp, lo lắng. Bước vào sân trường em không thể chớp mắt trước quang cảnh mở ra. Ngôi trường uy nghiêm và vững trãi, với sân trường rộng lớn có cột cờ bay phấp phơi, phòng học thật khang trang, bàn ghế được xếp ngay ngắn, thẳng hàng. Tất cả đều rất mới lạ với một đứa trẻ vừa bước chân ra khỏi trường mẫu em đi vào khu vực xếp hàng dành cho học sinh lớp 1A, bỗng tay mẹ nới lỏng và buông ra. Em sợ hãi níu lấy áo mẹ chẳng chịu buông và nước mắt rơm rớm. Thấy vậy, mẹ liền dịu dàng động viên em, khuyên em đã lên lớp 1 cần mạnh dạn hơn nữa. Cô giáo chủ nhiệm lại đưa em lên lớp, em vẫn còn quay lại nhìn mẹ không vào phòng học, em rất ngạc nhiên bởi phòng học rộng và đẹp quá. Những bàn những ghế được kê ngay ngắn và thẳng hàng thành 2 dãy. Chiếc bảng đen to có sẵn những dòng kẻ. Thì ra đây là bảng đen và phấn trắng em vẫn được nghe qua trong các lời bài hát. Giờ học đầu tiên của chúng em bắt đầu như thế. Tiếng cô giảng bài trong trẻo và ngọt ngào, cô còn đan xen những câu chuyện thú vị để cuốn hút chúng em vào bài học từ lúc nào không hay. Kết thúc buổi học, em và các bạn đã làm quen với nhau thật tuyệt vời làm em bước xuống dưới sân trường, mẹ đã chờ sẵn ở đó để đón em về nhà. Em hào hứng kể cho mẹ nghe những điều thú vị trong lớp học mà em đã trải qua hôm nay. Mẹ cười thật vui và hạnh phúc khi thấy em có thể hòa nhập nhanh với bạn bè với môi trường học lớp 1 nhanh đến như thêm Kỷ niệm ngày đầu tiên đi học của em như thế đó. Biết bao cảm xúc đan xen lẫn lộn khiến em nhớ mãi chẳng thể nào văn mẫu kể về ngày đầu tiên đi học số 03Trong cuộc đời học sinh của mỗi người luôn có những kỷ niệm đẹp, kỷ niệm đáng nhớ. Và trong số đó không thể không nhắc đến ngày đầu tiên đi học. Những ngày tựu trường của tôi sau này không còn cảm xúc mới lạ như ngày vào lớp 1, nhưng kỷ niệm ấy vẫn vẹn nguyên như mới ngày hôm vẫn nhớ như in, để chuẩn bị cho ngày vào lớp 1, tôi đã cùng mẹ đi chọn cặp, bút, quần áo mới… Buổi tối trước ngày khai giảng, tôi háo hức đến không ngủ được. Bố cũng động viên tôi nhẹ nhàngCon đã lên lớp 1 rồi đấy, phải nghe lời bố mẹ hơn và tự giác hơn trong các công việc nhé!Tôi tự tin trả lời bốVâng ạ!Sáng hôm sau, thay vì thức dậy mẹ phải giúp tôi mặc đồ, vệ sinh cá nhân như những ngày còn học mẫu giáo, tôi nhanh nhẹn tự chuẩn bị cho mình. Sau khi ăn sáng xong, mẹ chở tôi đến trường. Trời mùa thu thật mát mẻ và đẹp biết bao. Bầu trời cao xanh với những ánh mây trắng trôi nhẹ bềnh bồng. Hai hàng phi lao bên đường như reo hò, cổ vũ tôi trong ngày đầu tới trường. Con đường này tôi đã cùng mẹ đi biết bao nhiêu lần, nhưng hôm nay thật khác lạ và thú vị biết bao, bởi hôm nay tôi bắt đầu vào lớp sự hào hứng của tôi còn xen lẫn cả lo lắng và hồi hộp nữa. Tôi tin chắc rằng bất cứ đứa trẻ nào lần đầu đi học đều có những tâm trạng đan xen như tôi và thật khó nói lên lời. Tôi nhìn sang xung quanh, cũng có rất nhiều bạn được bố mẹ đưa tới trường như mình, có những bạn đã bắt đầu khóc. Nhìn thấy bạn khóc, tôi theo phản xạ cũng rơm rớm nước mắt theo. May quá, bàn tay của mẹ vẫn nắm chặt bàn tay tôi dẫn tôi đi vào trường. Chà! Ngôi trường thật đẹp và thật lớn. Sân trường rộng trên đó các anh chị đang chơi nhiều trò chơi khác nhau từ nhảy dây, bắn bi, đá cầu… Trường học 3 tầng được sơn màu vàng đầy khang trang và uy nghiêm, thật khác với ngôi trường mẫu giáo của bỗng cúi xuống nói với tôi rằngBây giờ con phải vào lớp một mình, mẹ sẽ ở đây đón con khi tan mẹ nói vậy, tôi bỗng muốn khóc, nhưng nghĩ lại lời hứa và lời động viên của bố, tôi khẽ gật đầu. Mẹ xoa đầu khen tôi ngoan. Theo sự hướng dẫn của cô giáo tôi đi vào lớp cùng các bạn. Tôi cảm thấy thật tự hào khi dù có lo lắng nhưng tôi đã không khóc như nhiều đầu tiên chúng tôi không học gì quá nhiều, chủ yếu được cô giáo cho làm quen. Điều đó cũng giúp tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn. Tôi cũng đã quen được rất nhiều bạn mới trong ngày đầu tiên ấy. Chỉ sau một lúc, dường như tất cả đã quên đi nỗi sợ hãi ban đầu, vui vẻ và hào hứng theo những câu chuyện và bài giảng của học kết thúc tự lúc nào thật nhanh. Đúng như lời hứa, mẹ đã chờ tôi ở dưới sân trường. Tôi hào hứng kể cho mẹ nghe những điều thú vị ngày hôm đầu tiên đi học sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp để tôi cất giữ trong trái tim mình. Sau này lớn lên, tôi sẽ nhớ mãi ngôi trường cấp 1 thân yêu đây là những bài văn mẫu kể về ngày đầu tiên đi học. Chúc các em làm bài thật tốt nhé!Chuyên mục Kiến thức thú vị Bài văn mẫu Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học hay nhất và dàn ý chi tiết là tài liệu hữu ích dành cho các em học sinh lớp 8. Thông qua tài liệu này, các em dễ dàng tham khảo, hình thành ý tưởng và viết văn linh hoạt, hay hơn. Văn mẫu Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi họcI. Dàn ý Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học1. Mở bài- Có thể dẫn dắt bằng một đôi câu thơ hay bài hát "Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, ..."- Ngày đầu tiên đi học luôn là ngày để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng Thân bàiCảm xúc, tâm trạng của tôi trong đêm trước khi ngày mai đi học- Hồi hộp, háo hức đến Chuẩn bị đầy đủ quần áo, cặp sách, ... sần sàng cho ngày mai đi Lo lắng, trằn trọc, khó Đã đi ngủ sớm nhưng vẫn không chợp mắt được vì mải lo nghĩ đến ngày mai sẽ ra sao?* Ngày đầu tiên đến đường đến trường- Sau khi mặc đồng phục, cả nhà chụp một tấm hình làm ki niệm “Ngày đầu tiên tôi đi học”.- Mẹ dắt tay tôi đi học với tất cả sự háo hức. tràn đầy niềm Con đường quen thuộc sao mà hôm nay bỗng nhiên thấy cái gì cũng lạ lẫm. Con đường, hàng cây, tiếng chim hót, đường phố xe cộ đông đúc qua lại,.. tất cả đều lạ lẫm- Nhìn xung quanh, tôi nhận thấy cùng cỏ nhiều bạn giống mình, cũng lần đầu tiên đến trường với biết bao điều thú vị.* Khi tới trườngĐứng trước cổng trường cổng trường to lớn, hàng cây thật đẹp, bảng tên trường rất to và nghe sao thật hay... tôi như bị choáng dắt tôi vào trường, còn tôi trong lòng xiết bao hồi hộp, lo Bước vào sân trường sàn trường thật rộng lớn, từng dãy phòng học khang trang, đẹp đẽ khiển tôi thật thích Xếp hàng mẹ buông tay tỏi và bao tôi vào xếp hàng với các bạn theo sự điều động của nhà Cảm xúc của tôi lúc này mắt rơm rớm nước mắt vì lo sự mẹ sẽ bỏ mình, bấuvíu lấy áo mẹ không rời, ...- Mẹ tôi dịu dàng khuyên tôi phải mạnh dạn hơn.* Trong giờ học- Cô chủ nhiệm dắt cả lớp lên phòng học. Tôi vần cố ngoái nhìn xem mẹ có còn đứng trong sân trường không? Tôi không thấy, lòng lại càng hồi hộp hơn nhưng tự nhủ sẽ mạnh mẽ Bước lên phòng học, tôi và các bạn rất ngạc nhiên vì phòng học quá Phòng học đẹp là vì sơn phết màu sắc rất đẹp đẽ, từng cái bàn cái ghế được xếp gọn gàng, ngàn nắp. Trên các bức tường được trang trí hình ảnh dễ thương bắt Chúng tôi bước vào bài học đầu tiên trong cuộc đời Cô giảng bài thật hay. Lời giảng du dương, trong treo, ngọt ngào đưa chúng tôi đến với sự thú vị của từng bài Sau tiết học, tôi cảm thấy thật thích thú và hạnh phúc khi được đi học. Được cô giáo yêu thương, được làm quen bạn bè mới. Ôi thích thú làm sao!* Giờ ra về- Vừa bước chân xuống cầu thang, tôi đã nhìn thấy mẹ Tôi vui mừng chạy đến, hôn lên má Mẹ hỏi tôi nhiều điều về lớp học, về cô giáo, về bài học ngày hôm nay. Tôi kể mẹ nghe mọi Thấy tôi vui khi đi học về, mẹ cũng thấy hạnh Kết bài- Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi là thế Biết bao cảm xúc xen lẫn vào nhau khiến tôi nhớ tiếp các bài soạn để học tốt môn Ngữ Văn lớp 8- Soạn bài Lão Hạc - Soạn bài Từ tượng hình, từ tượng thanh II. Bài văn mẫu Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học 1. Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học ngắn nhất, mẫu số 1 ChuẩnTuổi thơ của tôi đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn, có những kỉ niệm cùng bạn bè, cùng gia đình hay chỉ là kỉ niệm của riêng tôi. Những kỉ niệm chính là những kí ức tươi đẹp đáng nhớ nhất, là quá khứ để tô vẽ nên tương lai của chúng ta, đối với tôi kỉ niệm không thể quên đó là ngày đầu tiên đi học. Nhớ ngày đó, khi tôi mới chỉ là cậu bé 6 tuổi bé tẹo, ngồi đằng sau chiếc xe đạp Thống Nhất và chị tôi chở đến trường ngày khai giảng. Trên đường đi tôi cứ ghì bám hai bên vạt áo của chị, hỏi chị đủ thứ về ngày khai giảng, nào là “khai giảng có đông người không?”, “đi khai giảng có phải mang sách vở không?”,... vô vàn câu hỏi ngây ngô của tôi khi ấy khiến chị của tôi rất buồn cười. Tôi còn nhớ mình đã rất gìn giữ bộ quần áo mới mặc trong ngày đi học đầu tiên, lúc nào cũng ngó xuống lấy tay phủi bụi rồi lại sửa khăn quàng cho chỉnh tề, không dám đưa tay bẩn lên sờ vào quần áo. Chị đưa tôi tới trường rồi chị cũng đi tới trường của chị, chỉ còn mình tôi bơ vơ, tôi sợ đến suýt khóc nhưng nghĩ rằng khóc ở đây thì thật xấu hổ nên lại cố gắng không khóc. Tôi nhìn các bạn đi vào trường cũng theo vào, đứng vào hàng ghế lớp mình và ngồi xuống, một vài bạn cùng lớp với tôi đã bắt chuyện với tôi giúp tôi đỡ bỡ ngỡ và lo lắng hơn, không ngờ sau đó chúng tôi đã chơi thân với nhau cho đến tận bây giờ. Thật khó để kể được hết những cảm xúc của tôi trong ngày đi học đầu tiên, khó để nói thành lời hay viết thành văn nhưng dù trải qua bao thời gian tôi vẫn ghi sâu và nhớ về những kỉ niệm đó. -HẾT BÀI 1-Để có thêm nhiều gợi ý hay cho bài Kể về những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, các em có thể tham khảo thêm rất nhiều bài văn mẫu hay về mái trường và thầy cô như Kể cho bố mẹ nghe một chuyện lí thúcảm động, buồn cười em gặp ở trường, Tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm sau khi về thăm trường cũ, Kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến, Kể lại những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô. 2. Bài viết số 1 lớp 8 đề 1 Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 2 ChuẩnNgười ta thường nói, trong cuộc đời mỗi người đều sẽ phải trải qua những cột mốc, giai đoạn khác nhau, ở mỗi giai đoạn sẽ có sự biến đổi trong suy nghĩ, nhận thức và hành động của bản thân để thích ứng. Và chính tôi đã cảm nhận được sự thay đổi đó trong ngày đầu tiên đi học. Ai chưa từng bỡ ngỡ, bồi hồi, lo lắng và sợ sệt khi ngày đầu tiên rời xa vòng tay mẹ để tới trường đi học. Mới đầu tôi rất háo hức chờ mong đến ngày khai giảng để được mặc quần áo mới, đeo cặp sách mới để đi học, nhưng khi vừa đến cổng trường mẹ nói tạm biệt ra về tôi đã muốn chạy theo bám lấy mẹ. Lần đầu tiên trong đời tôi biết tự nhắc nhở bản thân, tự động viên và cổ vũ mình rằng “mình sẽ làm được, mình sẽ không khóc”, tôi lấy hết can đảm để bước vào cánh cổng trường. Mọi cảm xúc khi ấy hỗn loạn và khó để diễn tả, tôi vừa sợ lại vừa vui sướng, trường đông học sinh quá, cờ hoa rực rỡ, nhộn nhịp và tưng bừng nhưng tôi chẳng quen ai, bạn bè và thầy cô đều xa lạ, mọi thứ đều mới lạ. Tôi nhận ra không phải một mình tôi rơi vào hoàn cảnh ấy, nhìn vào ánh mắt ngơ ngác của bao học sinh mới đến trường đều như vậy, có đôi mắt còn sưng lên, hoen đỏ vì khóc. Sau buổi khai giảng chúng tôi được về lớp của mình, nụ cười tươi đón chào của cô giáo chủ nhiệm đã giúp tôi tự tin hơn, không còn rụt rè e sợ, tôi tự nhủ rằng rồi sẽ quen thôi. Ngày đầu tiên đi học của tôi đã trôi qua như vậy, trong số chúng ta ai cũng có ngày đầu tiên đi học của mình, dù đó là niềm vui hay nỗi buồn thì tôi tin nó là kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên được. Bài văn kể về những kỉ niệm ngày đầu đi học của em ngắn gọn3. Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học lớp 8, mẫu số 3 ChuẩnCon người ta không thể cứ mải nhìn về phía trước, hướng tới tương lai mà không biết nhớ về quá khứ và nhìn vào hiện tại. Đối với tôi điều quan trọng nhất là phải biết trân trọng quá khứ, những kỉ niệm cũ luôn được tôi ghi nhớ và gìn giữ. Một trong những kỉ niệm mà tôi nghĩ rằng mình sẽ nhớ về nó suốt đời đó chính là ngày đầu tiên đi học. Tôi vẫn nhớ như in ngày khai giảng năm đó vào một hôm trời nắng to, chiếc áo trắng tôi mặc dường như trắng sáng hơn và chiếc khăn quàng đỏ thắm hơn. Tôi chuẩn bị tươm tất xong xuôi đội cả mũ ca-nô trên đầu chỉ còn chờ mẹ đưa đến trường dự buổi khai giảng đầu tiên. Trên đường tới trường tôi không còn líu lo nói chuyện với mẹ như mọi ngày mà lại im lặng, một phần vì tôi mải tò mò suy nghĩ về những thứ sắp diễn ra trong buổi khai giảng, phần cũng vì tôi sợ, tôi lo lắng, bồn chồn khó tả. Đến cổng trường học tôi nhìn thấy một cảnh tượng thật khó tin, các bạn níu chân, níu tay mẹ rồi khóc oà không muốn vào trường, tôi chột dạ không biết tại sao lại như vậy, có gì đáng sợ bên trong trường học hay sao. Khi đó mẹ đã trấn tĩnh và bảo tôi rằng, “các bạn ấy sợ phải xa mẹ, sợ bị thầy cô mắng nhưng con yên tâm, thầy cô sẽ rất dịu dàng, quan tâm và chăm sóc cho con, con hãy học tập thật tốt rồi tan học mẹ lại đến đón”. Tôi tin mẹ và bước vào trường, cô giáo hỏi tên tôi rồi dẫn tôi đến tận ghế ngồi, các bạn nói chuyện với tôi rất vui khiến tôi quên bẵng đi cảm giác lo lắng ban đầu, tôi nhanh chóng làm quen và kết bạn với các bạn cùng lớp mình, khi đó tôi đã nghĩ đến những ngày tháng đi học thật vui vẻ. Sau ngày đi học đầu tiên tôi nhận ra mình đã lớn hơn chút ít, đã hiểu chuyện và tự lập hơn, quãng đường đi học còn dài tôi sẽ phải cố gắng thật nhiều để không phụ lòng bố Bài văn Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của mình, mẫu số 4Trong cuộc đời, kiến thức rất quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có điều kiện để đi học. Và tôi nằm trong con số may mắn những người được đi học, được bồi dưỡng kiến thức và những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với tôi là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai trong lòng đây tuy tôi đã là học sinh lớp tám rồi nhưng mồi khi nghe thấy tiếng trống “tùng... tùng... tùng... rất rõ năm đó là năm hai ngàn không trăm lẻ bảy. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, tôi lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ tôi rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa. Khi bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào nhưng suy nghĩ đó không được thực hiện tốt. Tôi đã làm rách bìa giấy bao tập. Tôi liền òa khóc lên nhưng nhờ mẹ tôi dỗ dành, an ủi nên tôi mới thôi không khóc nữa. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Chị hai thi viết tên của tôi lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học dàn ý và bài mẫu chi tiếtVà tôi còn nhớ, tôi vô tình làm lem mực vào một cuốn vỡ. Tôi khóc còn nhiều hơn cả lúc làm rách bìa bao. Sau đó, chị tôi an ủi một vài phút sau tôi mới thôi khóc. Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, tôi không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì ba chở tôi đến trường. Còn đưa cho tôi một quả bóng xinh xinh có hình mặt cười. Tôi thấy các em học sinh đến trường với gương mặt sáng sủa, vui vẻ. Tôi cảm thấy bản thân tự tin hơn hẳn khi có bộ đồng phục tuyệt đẹp trên người mình. Tôi thấy trường tôi vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Có bốn cái xích đu ở bốn góc sân giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “tùng... tùng... tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân. Và không biết va vào đâu mà bong bóng tôi mang theo bị bê. Tôi cố gắng nén lại không khóc lên. May mắn là có một bạn kế bên chia bớt cho tôi một vài bông hoa để đi diễu hành. Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, cô giáo chủ nhiệm đón học sinh lên lớp và cái bạn chia hoa khi nãy lại ngồi bên cạnh tôi. Mùi hương kì lạ của tập vở mới bỗng xông lên trong lớp. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng mười lăm phút. Tôi ngồi trong lớp, không biết chơi với ai. và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ tôi chơi. Tôi cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, tôi vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ đầu tiên đi học của tôi là như thế đó. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Vì vậy, tôi quyết tâm học tốt để không phụ lòng cha mẹ. 5. Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 5Thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Chính vì vậy, những kỉ niệm gắn bó với tuổi thần tiên ấy cũng sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm khảm chúng ta. Và với tôi, mà không, với rất nhiều người nữa, ngày khai trường đầu tiên sẽ là hồi ức tươi đẹp nhất, để lại ấn tượng sâu sắc khai trường đầu tiên của các bạn như thế nào?Còn với tôi, đó là một buổi sáng mùa thu trời trong xanh. Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, rồi lại tất bật chuẩn bị cho tôi; nào quần áo đồng phục, sách vở, rồi nấu ăn sáng cho cả nhà. Nhì mẹ bận rộn như vậy, tôi thầm tự nhủ mình phải vệ sinh thật nhanh chóng để mẹ không phải nhắc nhở. Ấy vậy mà cứ một lúc mẹ lại giục tôi “Quỳnh ơi nhanh lên nào không lại muộn giờ mất!” Lúc ấy, tôi nghĩ thầm, chắc khai trường sẽ có rất nhiều chú công an, nếu mình đi muộn, mẹ sợ mình sẽ bị các chú ấy bắt nên phải luôn mồm thúc tôi như vậy. Thế nên tôi quáng quàng cả lên, ăn vội mấy miếng cơm rang và lúc này, người giục mẹ tôi chở đi khai giảng sớm lại chính là tôi. Mẹ cười đôn hậu và dịu dàng nói “Cứ từ từ thôi con ạ, còn sớm mà, ăn cho no đã” Rồi tới lượt bố tôi chậm rãi nói “Hôm nay con đã là học sinh lớp một rồi, phải ngoan và biết nghe lời mọi người hơn nữa, không còn nhõng nhẽo, làm nũng bố mẹ như các em bé nữa nghe chưa! Trong lớp con phải cố gắng nghe cô giáo giảng bài, cố gắng tập đọc, tập viết, dành được nhiều điểm 10, con có hứa với bố không?” Tôi lí nhí đáp “Dạ, có ạ!” Tôi chào bố và ra sân lên xe, mẹ chở tới trường. Con đường hôm nay thật đông đúc và nhôn nhịp, tôi nghe mẹ bảo, hôm nay, các bạn, các anh các chị cũng đi khai giảng như tôi. Tôi thích thú và tò mò về ngôi trường mới, không còn sợ chú công an như lúc ở nhà nữa. Tới rồi! Ngôi trường mới của tôi. Ôi! Đẹp quá! Tôi thốt lên trong niềm sung sướng. Ngôi trường rộng rãi và khang trang, trong sân trường có cả một hồ nước trong vắt và vườn cây với đủ các lời hoa. Đến chỗ nào tôi cũng chỉ cho mẹ những phát hiện mới của lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học lớp 1Tới sân trường, tôi được mẹ dẫn vào hàng của lớp1A2. Chúng tôi, những cô bé, cậu bé học trò lớp 1 bước vào lễ chào cờ đầu tiên. Tôi thắc mắc không hiểu sao trên cổ của các anh chị lớp lớn, ai cũng đều đeo chiếc khăn màu đỏ. Về sau tôi được mẹ giải thích, nếu tôi cố gắng học tập và đạt kết quả cao sẽ được kết nạp làm đội viên đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh và cũng sẽ được đeo khăn quàng đỏ như các anh chị ấy. Sau khi kết thúc nghi lễ chào cờ, cô hiệu trưởng lên nhắc nhở và căn dặn học sinh nhiệm vụ năm học mới. Khi cô đánh những tiếng trống đầu tiên, cũng là lúc từng chùm bóng bay sặc sỡ được thả lên trời. Buổi lễ kết thúc và chúng tôi trở về lớp. Bất chợt, tôi nhận ra… mẹ, mẹ đâu rồi! Tôi hoảng hốt đảo mắt khắp sân trường, vẫn không thấy mẹ đâu. Tôi òa lên khóc nức nở. Bỗng tôi nhận thấy có một bàn tay đặt lên vai mình, sau đó là giọng nói nhẹ nhàng “Em bé ở lớp nào? Sao đứng ở đây khóc mà không vào lớp đi?” Tôi ngước mắt lên, một chị lớn tuổi hơn tôi, dáng cao gầy, tóc thắt hai bên. Tôi vừa nói, giọng nói nghẹn ngào trong tiếng khóc “Em…em học lớp 1A2. Em chẳng thấy mẹ ở đâu cả hu… hu…” Chị phì cười rồi nói “Em bé ngốc, chắc mẹ em về rồi, em vào lớp đi, khi nào học song thì mẹ sẽ tới đón” Tôi ngây thơ hỏi chị “Chị ơi, thế lúc nào học song hả chị? Em nghe chị hàng xóm bảo phải học 12 năm cơ, thế lúc nào em lớn em lớn em mới được gặp mẹ à chị? À chị ơi, em không biết lớp 1A2” “Không phải đâu em à, em học từ bây giờ đến buổi trưa, mẹ sẽ đến đón”, vừa nói chị vừa dẫn tôi tới một phòng học “Đây là lớp 1A2, em cố gắng học tập tốt nhé! Thôi chào em. Chị cũng phải về lớp đây!” Nói rồi chi chạy đi, thoắt cái đã không còn thấy chị đâu nữa. Mãi về sau này tôi mới phát hiện, mình chưa hỏi tên, nhưng cái hình ảnh cao gầy và mái tóc thắt bím hai bên của chị đã để lại ấn tượng không bao giờ quên trong bước vào lớp, một cảm giác thật khó tả Lạ lẫm, bỡ ngỡ và đôi chút lo sợ. Cô giáo xếp chỗ ngồi cho chúng tôi thật nhanh chóng. Chỉ đến khi đã yên vị trong chỗ ngồi mới, tôi mới có dịp quan sát lớp học, cô giáo và những người bạn mới. Cảm giác xa lạ biến đi đâu mất, cô giáo nhắc chúng tôi lấy sách vở viết bài tập viết đầu tiên. Không gian trở nên vắng lặng. Sân trường vừa đông đúc, nhộn nhịp là thế, giờ đã không còn một bóng người. Giờ đây, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng lích chích của vài chú chim non và tiếng đọc bài của cô giáo…“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương… Ngày đầu như thế đó, cô giáo như mẹ hiền, …” Ngày đầu tiên ấy trôi qua, nhưng những cảm xúc sẽ không bao giờ mờ phai, và với tôi, cái ngày ấy như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi, những vui, buồn, hạnh phúc, thích thú, bỡ ngỡ, lo sợ trong ngày đầu tới lớp là những dư âm tới tận mai Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 6Đã mấy năm trôi qua rồi, bây giờ tôi đã khôn lớn. Như thể nghe thấy tiếng trống vang lên buổi tựu trường đầu tiên của tôi và tôi cũng tưởng rằng điều đó như vừa mới xảy ra tối hôm trước khi buổi tựu trường đầu tiên của tôi, ba tôi chuẩn bị cặp sách, mẹ thì ủi quần áo để chuẩn bị cho tôi đi học vào ngày mai. Mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Tôi thì háo hức đợi đến ngày mai vì đó cũng chính là sự tự hào của bố mẹ. Mong ước của họ là thấy con mình được cấp sách đến trường. Sáng hôm đó, tôi thức dậy thật sớm và vệ sinh cá nhân xong, tôi tự mặc quần áo của mình, đeo cặp sách sẵn sàng. Quang cảnh trên con đường thật kì lạ, khác hẳn so với trước đây, mọi thứ xung quanh đều được thay đổi. Từ những bãi đất trống đã thành những ngôi nhà lớn, từ những con đường hẹp đã trở thành một con đường rộng rãi, thoáng mát. Khi đến trường, tôi thấy ngôi trường “ôi chao, sao rộng lớn quá vậy? kèm theo đó là một sự ngạc nhiên trên gương mặt của tỏi. Tôi bị choáng ngợp và không dám bước vào nhưng khi thấy ai ai cũng đang vui vẻ bước vào thì tôi lại suy nghĩ lại, bước qua cánh cổng đó là một thế giới kì diệu sẽ mở ra. Thế giới kì diệu ấy sê giúp chúng ta khôn lớn, biết được những kiến thức cần có và quen biết được nhiều bạn bè mới, thầy cô mới, mang đến cho ta biết bao điều thú vị. Lúc xếp hàng, ai ai cũng đều đứng nghiêm chỉnh để đi vào lớp. Bước vào lớp học, tôi thấy rất tuyệt vời vì bàn ghế được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng. Các lớp khác cũng đều như vậy. Tôi nghe nói bên Nhật, ngày toàn dân đưa trẻ đến trường, ai ai cũng tạm thời gác công việc của mình để tham gia buổi lễ khai giảng năm học mới. Đối với người Nhật, đó chính là ngày quan trọng nhất. Tới khi gặp cô giáo chủ nhiệm, tôi cứ sợ rằng cô sẽ rất nghiêm khắc và rất dữ cho tới khi qua tiết học đầu tiên thì tôi mới biết rằng cô là một cô giáo rất nhiệt tình trong việc giảng dạy, hiền lành, yêu thương và tận tình giúp đỡ chúng tôi trong việc học tập. Sau khi học hết ngày đầu tiên thì tôi lại mong ước ngày hôm sau mau mau đến để tôi được đi học và khám phá nhiều điều thú vị hơn mấy năm qua, kí ức đó sẽ luôn luôn ghi khắc trong tim tôi. Nhớ lắm kí niệm tuổi học trò ơi!7. Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 7Vậy là năm nay em đã là một học sinh lớp 8 rồi đó, đã là một cô học sinh chững chạc không như ngày này của 8 năm về trước. Tám lần được dự lễ khai trường, nhưng buổi khai trường đầu tiên vào lớp Một vẫn luôn để lại trong kí ức em ấn tượng sâu đậm nhất và có lẽ em sẽ không bao giờ quên được kỷ niệm vào ngày hôm hôm trước ngày khai giảng, em sống trong tâm trạng nôn nao, háo hức, chắc đó cũng là tâm trạng chung của những bạn mới bắt đầu đi học như em. Có một điều gì đó lạ lắm, quan trọng lắm đang xảy ra trong căn nhà bé nhỏ của gia đình em. Như thường lệ Mẹ luôn là người chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết cho em. Những cuốn sách giáo khoa, những cuốn vở ghi bài đủ loại với những hình chuột Mickey, công chúa váy hồng… Chiếc bảng nhỏ, phấn viết, đồ lau, bút mực, bút chì… đủ cả. Em xếp gọn từng thứ trong chiếc cặp xinh xinh có hai quai để đeo lên vai cho tiện. Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho một ngày khai trường ấn đó, mọi người thức rất khuya để chuyện trò, bàn bạc mà đương nhiên nhân vật chính là em. Mẹ mặc thử cho em bộ đồng phục học sinh Tiểu học áo sơ mi trắng cộc tay và chiếc quần tây màu tím than. Đứng trước gương, em thấy mình lạ quá liền bật cười ngượng nghịu. Bà nội xoa đầu khen “Cháu bà lớn rồi, trông chững chạc ghê! Ngày mai, cháu đã là cậu học sinh lớp Một! Cố học cho thật giỏi, cháu nhé!”Dù là một cô bé dễ ngủ nhưng buổi tối hôm đấy em phải nằm rất lâu mới có thể ngủ được. Bao nhiêu những suy nghĩ tưởng tượng về ngày mai cứ hiện lên trong đầu của em. Đầy thú vị nhưng cũng không khỏi lo lắng hồi lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học mà em nhớ nhấtSáng hôm sau, mẹ chở xe đưa em tới trường. Ngồi sau xe, em nhìn cảnh vật hai bên đường thấy cái gì cũng mới, cũng lạ. Ngôi trường Tiểu học Đàm Duy Thành chỉ cách nhà khoảng cây số mà sao em cảm thấy xa ghê! Trước cổng trường là tấm băng-rôn đỏ nổi bật dòng chữ vàng tươi Chào mừng năm học mới 2010 – 2011. Hai hàng cờ đuôi nheo đủ màu phất phới trong gió sớm trông giống như những bàn tay xinh xinh đang vẫy vẫy. Niềm vui tràn ngập nơi nơi, từ bầu trời trong xanh, từ màu nắng tinh khôi, từ tiếng chim líu lo trong vòm lá lóng lánh sương thu từ những gương mặt trẻ thơ ngời ngời hạnh phúc và tin sân trường, người đông như hội. Các bạn trai tỏ ra mạnh dạn hơn. Các bạn gái ngại ngùng quấn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường ba tầng rộng lớn, em cảm thấy mình nhỏ bé làm sao! Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông người. Tuy đã rất cố gắng nhưng tim em vẫn đập thình thịch pha lẫn cảm xúc rất khó hồi trống vang lên giòn giã. Lễ khai giảng sắp bắt đầu. Các anh chị học sinh lớp lớn khăn quàng đỏ thắm trên vai đã xếp hàng ngay ngắn. Phụ huynh trao con cho các thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một. Đây đó nổi lên tiếng khóc thút thít, tiếng gọi mẹ nho nhỏ. Em không khóc nhưng nước mắt cũng rơm rớm quanh mi. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên trong lòng. Em bịn rịn rời tay mẹ, cùng các bạn xếp hàng theo khai giảng đầu tiên trong đời học sinh mới long trọng và trang nghiêm làm sao! Tiếng trống trường thôi thúc, náo nức lòng người. Lá cờ Tổ quốc bay phần phật trên đỉnh cột. Giáo viên và học sinh đứng nghiêm, mắt hướng về lá Quốc kỳ. Tiếng quốc ca vang vang trên sân trường rực Hiệu trưởng đọc lời khai giảng năm học. Sau đó cô dặn dò, khuyên nhủ chúng em nhiều điều. Cô chúc chúng em học tập ngày càng tiến lễ kết thúc, chúng em theo cô Hồng về nhận lớp, Lớp Một A gồm bốn chục học sinh. Em rất vui khi gặp lại Sơn và Hải, hai bạn học chung ở trường Mẫu giáo Sơn Ca. Chỉ một lúc sau, em đã biết tên các bạn ngồi cùng bàn là Hoa, Tâm và Ngọc. Những câu chào hỏi rụt rè làm quen cùng những ánh mắt bỡ ngỡ thật dễ thương!Tan học, mẹ đã đợi sẵn ở cổng trường. Ríu rít như chú chim non, em kể cho mẹ nghe những chuyện về buổi khai trường, cho đến bây giờ, những hình ảnh ấy vẫn hiện lên nguyên vẹn trước mắt em. Nó đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ không thể nào quên của thời thơ Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 8“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương, ...” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi lại lúc ấy, cái thuở tôi còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiểu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ tôi thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con hẻm nhỏ ở nhà tôi nên tôi chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, tôi bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. Tôi như ở một thế giới hoàn toàn khác khi tôi vừa chia tay mẹ. Lúc đó tôi chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên tôi, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng “Đừng sợ, có cô đây” Tôi nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ tôi. Tôi lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi đầu đi học thật khó, tôi chẳng biết gì cả. Tôi chẳng biết cầm bút, chẳng biết sách vở là gì nhưng điều đó chẳng khó gì khi có cô bên cạnh tôi. Cô đã chỉ tôi cách cầm bút, tập cho tôi viết chữ. Và rồi ba tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ về đã đến. Những bạn khác thì được ba mẹ đón về nhà. Cô cũng về nhà, chỉ còn lại một mình tôi - cậu học trò lớp một cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất to rồi đột nhiên có ai đó khẽ đặt tay lên vai tôi và nói “Mình về nhà thôi con”, lúc đó tôi mới nhận ra là mẹ đã ở bên Sao tôi thương đến thế, sao tôi nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của tôi. Cái ngày mà tôi có nhiều kỉ niệm nhất trong tuổi thơ của Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, mẫu số 9Nói đến ngày đầu tiên đi học, không ai trong chúng ta quên được. Năm nay em đã học lớp 8, chẳng lạ gì ngày khai trường, nhưng em chẳng thể nào quên được buổi khai trường, khi em bắt đầu vào lớp 1. Cảm giác bỡ ngỡ, rụt rè khi thoát khỏi vòng tay của mẹ và bước qua cổng trường thật lạ hôm trước ngày khai trường, cảm xúc trong em thật lẫn lộn bồn chồn, vui mừng, hồi hộp và lo lắng nữa. Chẳng hiểu sao khi ăn cơm em cứ nghĩ đến buổi khai trường, rồi sau đó em đi đi lại lại, nôn nao trong người là ngày mai sẽ có mặt trong 1 sự kiện quan trọng, thật là thích biết bao. Mẹ đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho em, cái gì cũng thật lạ lẫm bút chì, thước kẻ, … mà em bây giờ không nhớ rõ, nhưng mọi thứ đều đủ cả. Em thích thú ngắm từng thứ 1, rồi xếp gọn gàng chúng vào cặp sách, lòng đứng hứng khởi. Rồi mẹ cho em mặc đồng phục của trường tiểu học áo trắng và váy màu đỏ, em mặc vừa in. Nhớ lại tối hôm đó, em đeo cặp sách chạy xung quanh nhà cho mọi người xem mình đã bắt đầu chững chạc đến nhường nào. Căn nhà hôm đó như nhộn nhịp hẳn lên, mọi người bàn tán, nói về em, về tương lai của em. Gia đình đã kể cho em nghe rất nhiều về trường lớp, làm em càng hứng thú hơn. Bà nội em khen “Cháu lớn nhanh quá, cố gắng học giỏi để mọi người vui nha” em cười ngượng nghịu. Hôm đấy, phải thức khuya lắm em mới ngủ được, nhưng tại sao em lại trằn trọc khó ngủ như vậy nhỉ? Em thao thức, suy nghĩ triền miên” Không biết ai sẽ dạy nhỉ? Bạn bè có nhiều không? … Và em chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay hôm sau, em dậy rất sớm, đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng, thật sự lúc đó em rất phấn khởi, sau khi mặc đồng phục xong mẹ đưa em đến trường bằng xe máy, trong lòng em xốn xang, hồi hộp và háo lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, những bài văn tuyển chọnTrên trời, những đám mây bồng bềnh trôi đi như muốn ngao đó đây, bầu trời trong xanh. Vẫn con đường ấy, vẫn cảnh vật ấy, sao hôm nay lại thấy lạ vậy …Hàng cây như xanh hơn, cao hơn, những ngôi nhà trông khang trang hơn mọi ngày. Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê. Mặt trời đã dần dần nhô lên, tỏa ra những tia nắng đầu tiên, thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian. Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc, đang khẽ rùng mình. Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm, có những chú chim đã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới. Theo tiếng chim ca, những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường. Giờ đây, không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường, và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường. Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề, gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng. Chẳng mấy chốc mà em đã đứng trước cổng trư Đứa nào đứa nấy cũng đều ngơ ngác nhìn ngược nhìn xuôi và trên khuôn mặt chúng có chút gì đó sợ sệt. Thường thì khi gặp điều gì đó có vẻ lạ, tôi đều muốn khám phá và tìm hiểu nó. Có lẽ điều đó khiến cho ngày tựu trường đối với tôi thật đặc biệt, giống như một cuộc phiêu lưu kỳ lạ. Ngay trong lễ khai giảng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía những học sinh lớp một khiến tôi cảm thấy tự hào vô cùng. Mà đâu chỉ có mình tôi, nhiều bạn đứng trước, bạn thì ưỡn ngực ra vẻ, bạn thì mặt mày tỏ vẻ nghiêm túc lắm mà miệng thì cứ cười tít mắt. Rồi một chị lớp năm với cương vị là liên đội trưởng chỉ huy cho toàn trường hát quốc ca. Tất cả chúng tôi đều hát rất to. Tôi bất giác tưởng tượng ra mình chính là một chiến sĩ nhỏ đang đứng trong một đoàn kị binh oai hùng đánh đuổi những tên khổng lồ mà hằng đêm mẹ vẫn kể trong các câu chuyện cổ tích. Xong tiết mục chào cờ, chúng tôi được nghe đọc thư mừng ngày khai giảng của Chủ tịch nước. Điều này khiến tôi dần dần nhận ra được tầm quan trọng của việc học hơn trước rất nhiều. Tiếp đến là tiết mục đánh trống khai trường của thầy hiệu trưởng. Trông thầy thật hiền từ và nhân hậu biết bao. Thầy giống như một người cha lớn của hàng trăm em học sinh đang ngồi đây trống trường cất lên “Tùng! Tùng! Tùng!” nghe thật vang xa báo hiệu cho một năm học mới đã đến. Rồi những quả bóng bay đủ màu sắc cũng được thả bay trên bầu trời. Lúc đó tôi có một cảm giác rằng mình cũng đang bay, đang bay trong một biển trời tri thức mới, vai trò một người học sinh đang đến với tôi khiến tôi tự hào vô cùng. Nó làm tôi cảm giác mình lớn hẳn lên không phải vì mấy hôm trước có cao hơn vài xen ti mét mà lớn hơn trong tiềm thức tôi mặc dù tôi chỉ vừa tròn sáu về những kỷ niệm sâu sắc với thầy cô, mái trường là cuộc thi thường được tổ chức vào ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Nếu bạn chưa có ý tưởng cho bài viết của mình thì hãy tham khảo những bài viết mẫu kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường hay bài Kể về một kỉ niệm đáng nhớ lớp 8 mà tổng hợp. Thông qua những bài viết này, các bạn sẽ biết cách sử dụng từ cũng như diễn đạt phù hợp làm cho bài viết trở nên ý nghĩa, giàu cảm xúc hơn.

kể về ngày đầu tiên đi học lớp 1